Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Nhiễm muốn đấm Cố Mạc một cái, nhưng tay lại đụng phải phải thuốc ngâm tay. Cô lập tức tỉnh ngủ, ngồi xuống ôm lấy thuốc ngâm kháng nghị:”Đều tại anh! Thuốc nóng lại nguội rồi!”
“Nguội thì nguội. Ngủ thôi!” Cố Mạc vươn cánh tay dài ôm Tiếu Nhiễm vào lòng.”Không được! Phải nghe lời anh Cố Nhiên!” Tiếu Nhiễm lại cắm lại thuốc ngâm, vỗ vỗ, “Mau nóng lên đi!”
Cố Mạc cau mày nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường:”Nha đầu, để anh chờ, em đi ngủ trước đi.”
“Lỡ anh ngủ gật thì sao?” Tiếu Nhiễm không có đồng ý.
“Anh có thói quen ngủ muộn. Hiện tại em ép anh ngủ cũng không ngủ được. Ngủ trước đi, mai còn phải đi thi,” Cố Mạc vỗ vỗ đầu Tiếu Nhiễm, yêu chiều nói.
“Chỉ là cuộc thi hàng tháng, không quan trọng. Kỳ trước em thi được 503 điểm, em sẽ cố gắng hơn, sẽ vào được F đại thôi.” Tiếu Nhiễm cười nói. “Anh chứ chờ làm giáo sư của em đi!”
“503 điểm, em chắc chắn sẽ đỗ F đại sao?” Cố Mạc nhíu mày.
“Em có điểm cộng vùng dân tộc thiểu số! Chú, anh quên rồi sao?” Tiếu Nhiễm ghé vào trước ngực anh nói:”Với lại với sự dạy dỗ nghiêm khắc của anh, em còn có thể không đỗ cao sao? Không sợ!”
“Anh không chỉ dạy dỗ giỏi không thôi đâu!” Cố Mạc xoay người đè Tiếu Nhiễm xuống, “Trong lúc chờ nó nóng lên, chúng ta làm một lần nữa đi.”
Tiếu Nhiễm đỏ mặt kháng nghị:”Chú, còn chưa đủ sao? Đã làm 3 lần rồi!”
“Không đủ!” Cố Mạc nói xong, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237910/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.