Editor: Chi Misaki
Nhìn biệt thự Tưởng gia càng ngày càng gần, biểu tình của Phùng Hân ngày càng ngưng trọng.
Cô nhớ tới lúc cô đi cầu xin ba gặp mẹ một lần cuối cùng khi đó, ông ấy vô cùng tuyệt tình.
Cô nhớ tới chính mình bị Tưởng gia cự tuyệt trong đau đớn,
Cô nhớ tới lúc...
Rốt cuộc đi gặp Tưởng phu nhân là quyết định đúng hay sai?
Phùng Hân do dự rồi.
Cố Mạc dừng xe trước cửa biệt thự, trịnh trọng nói: "Tiểu Phùng, nếu cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, tôi có thể đưa cô trở về."
Phùng Hân nắm chặt tay, quay đầu, kiên cường cười nói: "Không cần. Sớm muộn cũng phải gặp một lần, để giải quyết hết mọi khúc mắc trong lòng cho tốt."
Nghe thấy Phùng Hân nói, Cố Mạc tiện mở cửa xe, ung dung đi xuống. Sau khi khóa xe lại, anh cùng Phùng Hân sóng vai đi vào biệt thự.
Tưởng phu nhân nghe thấy tiếng ô tô đi tới liền vội vàng chạy ra.
Lúc bà nhìn thấy Phùng Hân cùng Cố mạc sóng vai đi vào khi đó, bà giống như nảy sinh ra ảo giác.
Bà nhìn thấy trước mặt là Cố Mạc cùng Y Nhiên.
Thời gian tựa hồ như quay trở lại.
Bà nhìn thấy con gái cùng con rể của mình!
Ánh mắt mỹ lệ của bà rốt cục cũng tràn đầy nước mắt, kích động chạy tới ôm lấy Phùng Hân: "Nhiên Nhiên! Nhiên Nhiên của mẹ!"
Phùng Hân cũng cũng không có đáp lại Tưởng phu nhân, tay cô vẫn buông thõng bên người, cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237906/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.