Editor: Quỷ Quỷ
Cố Mạc nói chuyện điện thoại xong, trở lại phòng khách, nhìn thấy Tiếu Nhiễm và ba vợ vẫn đang chơi cờ nhảy, anh liền ngồi bên cạnh cô, nhàn nhã bắt chéo chân, vừa theo dõi cuộc chơi vừa uống cà phê.
Tiếu Bằng Trình nhìn thấy anh thong dong như vậy, liền cười nói với con gái:”Gọi Cố Mạc vào chơi đi. 3 người chém giết mới vui.”
“Anh ấy sẽ không lãng phí thời gian vào mấy trò chơi IQ thấp như này đâu.” Tiếu Nhiễm cười lắc đầu.
Tiếu Bằng Trình nhíu mày, nhìn Cố Mạc đang cười nhạt:”Bảo bối, con đang kéo thấp chỉ số thông minh của ba sao?”
Tiếu Nhiễm ôm cánh tay của ba làm nũng nói:”Ông già, chỉ số thông minh thấp chính là bảo bối của ba đó. Ba cưng chiều con nên mới chơi với con.”
Tiếu Bằng Trình vui vẻ cười rộ lên:”Nha đầu nhà chúng ta đúng là đáng yêu mà!”
Tiếu Nhiễm làm mặt quỷ với ba.
Cố Mạc vẫn lấy thân phận là “khán giả” thưởng thức nhìn hai cha con nhà này nói qua lại.
Không thể phủ nhận, ba vợ và Tiếu Nhiễm là đôi ba con tình cảm nhất mà anh từng gặp, bọn họ cũng không hề che giấu sự yêu thương lẫn nhau.
Có đôi khi anh cảm thấy mình đứng bên cạnh cha con họ cứ giống như cái bóng đèn.
Chẳng qua anh biết, ở trong lòng Tiếu Nhiễm, ba là chỗ dựa duy nhất của cô mười mấy năm nay, vị trí của Tiếu Bằng Trình trong lòng cô vô cùng quan trọng. Anh cũng kính nể tình thương như núi của ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237809/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.