Editor: Quỷ Quỷ
Cố Mạc đưa Tiếu Nhiễm về nhà xong, đưa thuốc cho dì Lưu nhờ bà hầm thuốc.
“Còn phải uống thuốc sao? Chứng đau bụng kinh của Tiếu Nhiễm không phải là mãn tính đấy chứ?” Dì Lưu nhỏ giọng lầm bầm.
Cố Mạc nghiêm túc gật đầu, đi ra khỏi phòng bếp rồi ngồi xuống bên cạnh Tiếu Nhiễm.
Dì Lưu hầm thuốc xong, liền ló ra nói:”Hôm nay có một mẻ anh đào vừa được chuyển đến. Có muốn dùng một ít không?”
“Có quả anh đào? Muốn muốn muốn!” Tiếu Nhiễm lập tức cười nói.
Cố Mạc biết cô thích ăn quả anh đào, cho nên đã chọn lựa những mẻ tươi ngon nhất trên thế giới vận chuyện theo đường hàng không đến đây.
“Dì Lưu, quả trong tủ lạnh thì để ra ngoài một lát.” Cố Mạc lập tức mở miệng dặn dò.
“Lạnh một chút ăn mới ngon!” Tiếu Nhiễm chu miệng kháng nghị.
“Đau bụng kinh không được ăn đồ quá lạnh.” Cố Mạc ôm chặt Tiếu Nhiễm, nhẹ giọng dỗ dành.
“Thôi được.” Tiếu Nhiễm bất đắc dĩ vùi mặt vào ngực Cố Mạc.
Bệnh đau bụng kinh cũng Tiếu Nhiễm vốn dĩ không tốt lắm, từ sau khi sảy thai đau càng dữ dội hơn.
Nửa năm nay cô rất có duyện với thuốc bắc.
Nghĩ đến thuốc lại thấy khó chịu, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn lại.
“Một hơi cho xong.” Cố Mạc đau lòng dỗ dành cô.
Anh biết cô sợ đắng, nhưng là vì bệnh của cô, còn không biết phải uống thuốc bắc bao lâu nữa.
Dì Lưu mang quả anh đào nhiệt độ bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237779/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.