Editor: Chi Misaki
Tưởng phu nhân nhìn Lynda, không vui hỏi: "Tiểu Mạc sao lại không tới?"
"Cuộc phẫu thuật của bac được sắp xếp vào 1 rưỡi chiều, Cố tổng nói xong việc công ty liền chạy tới." Lynda khẩn trương giải thích."Kỳ thật anh ấy cũng muốn sớm đến đây bồi ngài, nhưng công ty có chút việc trước hết phải an bài tốt đã, thật sự là chạy không kịp nghỉ. Anh ấy có bao nhiêu tôn trọng bác, bác hẳn là người biết rõ nhất, bác cũng đừng giận anh ấy. Hạ hỏa, hạ hỏa."
"Hay cho một cô thư ký khéo léo." Tưởng phu nhân nhàn nhạt nhìn thoáng qua Lynda.
"Cháu còn không phải là sợ bác hiểu lầm Cố tổng sao?" Lynda cười nói.
"Tiểu Mạc liền giống như con bác. Bác làm sao có thể hiểu lầm thằng bé?" Sắc mặt Tưởng phu nhân cũng có chút tốt lên.
"Phải phải! Ở trong lòng Cố tổng, bác cũng Cố phu nhân đều là những người quan trọng nhất." Lynda cười theo, cố gắng vì Cố Mạc nói chuyện.
"Nói thì nói như vậy. Nhưng làm sao mà giống nhau được." Tưởng phu nhân có chút ưu thương nói. Bà phẫu thuật, một người thân ở bên cạnh cũng không có. Trừ bỏ Cố Mạc, căn bản là không có ai chờ đợi bên người."Bác đã là một bà cô già rồi."
"Chị Tiểu Phùng nghe thấy bác làm phẫu thuật, đặc biệt từ thành phố B bay tới." Lynda nhìn ra cô đơn cùng bi thương trong mắt Tưởng phu nhân, liền khẩn trương an ủi đối phương.
"Hân Hân sẽ tới?" Tưởng phu nhân lập tức kích động vui mừng nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237715/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.