Editor: Chi Misaki
Tưởng phu nhân toàn bộ đều bình thường, chỉ là không thích nói chuyện. Cố Mạc chỉ cần đến thăm bà, khuya về nhà cùng Tiếu Nhiễm báo cáo tình huống là ổn. Nghe thấy tin Tưởng phu nhân bình phục khá tốt, nỗi lo lắng trong lòng Tiếu Nhiễm rốt cuộc cũng đặt xuống được.
Ngón tay đau nhức của Cố Mạc cũng đã dần khỏi hẳn.
Tiếu Nhiễm cũng dần khôi phục lại bản tính hoạt bát như ban đầu, khả ái hay cười.
Cố Mạc thường thường nhìn tài liệu cũng sẽ bị tiếng cười của cô hấp dẫn, sau đó sẽ vứt tài liệu sang một bên, tặng cho Tiếu Nhiễm những nụ hôn nồng nhiệt, cố gắng cùng cô hưởng thụ khoái hoạt “vào nhưng không bị vướng” kia, nỗ lực chế tạo ra nhiều sinh mệnh mới, chỉ có điều cái bụng của Tiếu Nhiễm vẫn không như mong muốn của anh. Tại buổi sáng thứ 7 đẹp trời, nguyệt sự liền đến báo danh.
Nhìn thấy Tiếu Nhiễm sắc mặt tái nhợt từ trong phòng bước ra, Cố Mạc lo lắng hỏi han: "Đau không?"
Tiếu Nhiễm lắc lắc đầu: "Chỉ là phần eo có hơi đau. Không nghiêm trọng lắm."
"Vậy hôm nay em không cần đến bệnh viện nữa, ở nhà nghỉ ngơi đi." Cố Mạc đi tới, bồng Tiếu Nhiễm lên, trở về phòng ngủ, thật cẩn thận đặt cô xuống giường.
"Không được!" Tiếu Nhiễm ôm lấy cổ Cố Mạc, kiên quyết nói.
Mấy ngày nay học tập căng thẳng, cô vẫn chưa có đến viện thăm Tưởng phu nhân, trong lòng đã cực kỳ áy náy rồi. Chủ nhật này lại không đến, mẹ nuôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237706/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.