Editor: Nhã Y Đình
Cố Tương và Tần Viễn Chu sóng vai nhau cùng đi, thỉnh thoảng sẽ nhìn đối phương một cái.
Ánh mặt trời lúc hoàng hôn xuyên qua kẽ lá cây ngô đồng, rọi xuống người Cố Tương, bao phủ cô bằng ánh nắng ấm áp khiến Tần Viễn Chu mê say.
"Sao nào? Thái độ của ba mẹ em như vậy khiến anh rất hài lòng đi?" Cố Tương nghiêng đầu sang bên, đùa giỡn hỏi.
"Không dám! Phải nói là thái độ của ba mẹ anh như vậy không khiến em tức giận sao?" Tần Viễn Chu sợ hãi nói.
Trong mắt Cố Tương có chút tán thưởng.
Coi như Tần Viễn Chu biết điều, biết thái độ của mẹ anh ta có chút ngạo mạn.
"Ba anh không tệ. Còn mẹ anh..... Vì bà ấy cam chịu trước mặt anh trai cho nên miễn cưỡng tha thứ cho bà ấy!" Cố Tương cười trả lời.
"Em có một người anh tốt." Tần Viễn Chu nắm chặt tay Cố Tương, cười nó, "Nếu anh đối xử với em không tốt chắc chắn sẽ bị anh ấy giết chết!"
"Chắc chắn rồi!" Cố Tương kiêu ngạo ngẩng đầu.
Trong mắt anh cả, cô vẫn là cô em gái được anh bảo vệ. Tuy cô lựa chọn Tần Viễn Chu nhưng anh cả cũng sẽ khảo nghiệm anh. Anh cả lo lắng cô em gái sẽ phải chịu tủi thân khi về nhà chồng mà thôi.
Tần Viễn Chu nắm chặt tay Cố Tương.
Cố Tương liếc anh một cái: "Nếu anh cả không vui, em sẽ nói giúp anh! Dù thế nào cũng là người đàn ông do em chọn mà!"
Tần Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237562/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.