Hôn lễ của Cố Tương hừng hực khí thế tiến hành, Chu Cầm lập tức làm việc, nhưng vẫn không quên để Cố mạc đưa Tiếu Nhiễm đến bệnh viện kiểm tra.
Nhìn kết quả kiểm tra, bà vẫn có chút an ủi.
“Mẹ, thế nào rồi?” Cố Mạc khẩn trương hỏi.
“Có lẽ mẹ vẫn có thể chữa trị cho nó.” Chu Cầm tràn ngập tin tưởng nhìn con trai.
Cố Mạc kích động, dùng sức ôm lấy mẹ: “Mẹ, cám ơn mẹ, nếu Tiếu Nhiễm không xong, cô ấy sẽ rất buồn.”
“Mẹ mở một đợt trị liệu cho con bé. Nhớ làm cho nó uống thuốc đúng giờ.” Chu Cầm thản nhiên cười nói.
Cố Mạc hôn một cái lên mặt mẹ: “Tiếu Nhiễm có mẹ chồng thật giỏi.”
Chu Cầm đặc biệt vui vẻ, nụ cười tươi hơn vài phần.
Tiếu Nhiễm cho là mình có thể được giải thoát thì Cố Mạc lại mang một đống lớn về nhà, cô lập tức nhảy dựng lên: “Chú, em tốt lắm, không có thấy gì cả.”
“Mẹ nói còn phải củng cố lại.” Cố Mạc cười ôm Tiếu Nhiễm vào trong lòng, nhẹ giọng an ủi: “Ngoan, vì… lại uống một đợt thuốc mới.”
“Anh uống đi!” Tiếu Nhiễm tùy hứng từ chối.
Cô không hiểu vì sao còn phải uống thuốc Đông y. mấy ngày hôm trước có nguyệt sự, cô không còn bị đau bụng. cô tốt lắm, tốt lắm.
“Nào.” Cố Mạc cưng chiều nịnh nọt Tiếu Nhiễm: “Em thấy qua người đàn ông bị đau bụng kinh sao?”
Tiếu Nhiễm bị lời nói của Cố Mạc chọc cười. Cô loạng choạng đầu, nếu có chút chuyện nói: “Có, anh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237559/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.