Giáo viên dạy Tiếu Lạc nói có người tìm cô hỏi mấy câu thì cô liền đoán ra nguyên nhân.
Vẻ mặt cô sợ hãi đi vào trong phòng hợp, khẩn trương túm váy đồng phục: “Các người… tìm cháu có chuyện gì ạ?”
“Ngồi đi!” Một gã cảnh sát cười làm động tác mời ngồi.
“Có… có chuyện gì không?” Tiếu Lạc khẩn trương nhìn đối phương, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Chúng ta chỉ muốn biết một chút tình hình. Cháu thành thật trả lời là được rồi.” Cảnh sát lộ ra vẻ mặt dịu dàng, dường như sợ dọa đến cô.
“Được ạ.” Tiếu Lạc ngồi trên ghế dựa, bất an liếm môi.
“Mẹ cháu đã liên hệ với cháu chưa?”
Tiếu Lạc cúi đầu, bất lực nói: “Mẹ nói muốn đi sang tỉnh khác, sợ cháu ở một mình sợ hãi, nên cho cháu ở nhờ nhà bạn. sau đó… cháu cũng chưa gặp qua mẹ.”
“Cháu có biết mẹ đi đâu không?”
Tiếu Lạc lập tức lắc đầu kịch liệt: “Mẹ cháu chưa bao giờ nói hành tung với cháu, chú cảnh sát, mẹ cháu làm sao thế?”
“Bà ấy liên lụy đến vụ án cùng nhau giết người và án kiện kinh tế, hiện tại hai vụ án đang xác nhập, do chúng ta phụ trách.”
“Án giết… giết người.” Tiếu Lạc hoảng sợ trừng mắt, không thể tin được.
Án kiện kinh tế thì cô không kinh ngạc, mẹ từng nói qua, sẽ đoạt lại tất cả những gì mà cha để lại cho Tiếu Nhiễm.
Nhưng, giết người.
Sao bà lại có can đảm đó?
“Cháu từng nghe mẹ nói gì sao?”
“Không có, cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237548/chuong-1233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.