Editor: Chi Misaki
Cố Mạc dừng xe lại, nhỏ giọng gọi"Tiếu Nhiễm", thấy cô không có phản ứng, liền cẩn thận ôm cô ra khỏi Maybach.
Hai ngày này đúng vào những ngày cuối cùng của kỳ ôn thi vào đại học, ba vợ lại bị làm cho tức giận đến nỗi phải nhập viện, cả thể xác và tinh thần cô đều vô cùng mệt mỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy còn có một nắm tay.
Nhìn cô như vậy khiến anh thật đau lòng.
Mới vừa đặt lưng xuống đẹm Tiếu Nhiễm liền thức dậy.
"Về đến nhà rồi hả?" Đôi mắt ngái ngủ nhập nhèm nhìn Cố Mạc.
"Uh`m." Cố Mạc một bên cởi giày cho Tiếu Nhiễm, một bên nhẹ giọng trả lời, "Hôm nay mệt muốn chết rồi, ngủ đi."
"Em còn phải làm bài tập." Tiếu Nhiễm lập tức đứng lên. Hôm nay thầy giáo giao cho 10 đề, cô tất phải làm hết.
"Đi ngủ!" Cố Mạc giữ lấy bả vai Tiếu Nhiễm, ấn cô về trên giường, bá đạo ra lệnh.
"Đã làm học sinh mười hai năm, không thể chỉ còn hai ngày cuối cùng lại làm một học trò hư được." Tiếu Nhiễm cười khẽ nói.
Cố Mạc bất đắc dĩ mím môi, không thể không đồng ý.
"Em đi rửa cái mặt." Tiếu Nhiễm nói xong, liền chạy vào phòng tắm, dụng nước lạnh vỗ lên mặt, cơn buồn ngủ nhất thời vơi đi một nửa, lúc cô bước ra khỏi phòng tắm đã không còn vẻ uể oải nữa.
Cố Mạc mang một ly hạt lựu ra, cười nói: "Lạnh vừa đủ, vừa lúc nâng cao tinh thần."
"Tốt quá." Tiếu Nhiễm chạy tới, ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237525/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.