Hôn lễ của Lynda và Trịnh Húc được bố trí sau khi kết thúc ngày thi đại học đầu tiên, có thể thấy được Trịnh Húc có bao nhiêu ý nghĩ muốn để cho Lynda thuộc về mình.
Lynda đứng trước gương, một đôi mắt mỹ lệ bất mãn nhìn cái bụng của mình.
Tuy chiếc áo cưới đã được che lại phần eo, vẫn không thể che hết phần bụng đã nhô to ra ở bên dưới của cô.
Trịnh Húc mẵ tây trang đẩy cửa phòng nghỉ cô dâu ra, liền bị mê hoặc.
“Vợ à, em thật đẹp!” Trịnh Húc đi lên trước, nhẹ nhàng ôm lấy cô.
“Đẹp cái gì, đã thành bà bầu rồi.” Lynda mất hứng cắn môi đỏ mọng.
“Người phụ nữ mang thai là đẹp nhất.” TRịnh Húc để tay ở thắt lưng của cô, thỏa mãn cười nói.
Nơi này, có kết tinh tình yêu của anh và cô.
“Đã xấu thành như vậy, muốn hối hận cũng không còn kịp nữa rồi.” Lynda quyết chu môi, bất mãn oán giận.
“Đi nào, để cho mọi người thấy vợ anh tuyệt đẹp như thế nào.” Trịnh Húc dắt tay Lynda, lôi cô đi ra khỏi phòng nghỉ.
Tiếu Nhiễm đứng bên cạnh Cố Mạc, nhỏ giọng nói: “Chị Lynda đẹp quá., cố Mạc, anh có hối hận không?”
“Hối hận cái gì?” Cố Mạc biết rõ còn cố hỏi.
“Cô ấy thầm mến anh năm năm.” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm nói.
“Thầm mến chỉ là một loại ôm ấp tình cảm,. Chân chính yêu một người nào đó mới có thể hiểu được.” Cố Mạc cười xoa đầu Tiếu Nhiễm. “So với chân ái, thầm mến không đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237427/chuong-1297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.