Editor: Chi Misaki
Có lẽ là bởi vì Cố Nhiên cố ý phô trương, cho nên hôm nay Tiếu Nhiễm cười nhiều hơn trước.
Cửa hàng Ma Lạt Thang không lớn, ở sát cửa vào cũng sắp đặt rất nhiều ghế ngồi.
Chủ cửa hàng vừa thấy Cố Nhiên đến, lập tức nhiệt tình đi đến chào đón.
"Khách quý, khách quý! Mau, mời vào!"
"Đã lâu không thấy,chân của mẹ vợ cậu vẫn tốt chứ?" Cố Nhiên cười hỏi.
"Xương cốt cũng đã lành lặn không sai lắm. Qua vài ngày nữa tôi lại đưa bà ấy đi khám lại.”
"Tốt!"
Chủ cửa hàng nhiệt tình mời bọn họ vào một nhã gian: "Mọi người cứ tùy ý gọi món, hôm nay tôi mời khách."
"Không cần khách khí như thế. Chiết khấu 8 phần là đươc rồi." Cố Nhiên cười nói.
"Tám phần sao được? Anh chữa khỏi xương đùi cho mẹ tôi, tôi mời bữa này coi như đền đáp một chút công phẫu thuật."
"Kia là công việc của tôi. Không dám rồi. Tám phần thôi." Cố Nhiên nghiêm túc nói.
Nếu không phải đột nhiên Tiếu Nhiễm muốn ăn Ma Lạt Thang tươi mới, anh cũng sẽ không đưa các cô đến đây ăn.
Dù sao thiếu nhân tình của người khác, khẳng định cũng sẽ phải hoàn trả.
Anh không muốn chiếm tiện nghi nhà người ta.
"Được. Tùy mọi người định đoạt vậy." Chủ cửa hàng lập tức hào sảng đáp ứng.
Cố Nhiên lập tức hài lòng gọi một đống đồ ăn lớn.
Chủ cửa hàng sau khi rời khỏi, Vương Giai Tuệ liền cười nói: "Xem ra gả cho bác sĩ thật có nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237398/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.