Editor: Nhã Y Đình
Lúc Cố Mạc thấy Ứng Mẫn thì cô ta đang đứng dựa vào ban công, thảnh thơi uống rượu đỏ, cô ta nở nụ cười lạnh: "Cố Mạc, rốt cuộc anh cũng tìm tới rồi!"
"Là cô! Là cô đạo diễn tất cả đúng không?" Cố Mạc tức giận chất vấn.
"Đúng thì sao? Mà không đúng thì thế nào?" Ứng Mẫn trào phúng cười lạnh, "Tưởng phu nhân trở thành người thực vật, anh có gì chứng minh tôi đạo diễn tất cả chứ?"
Cố Mạc phẫn nộ vung một cái tát lên mặt Ứng Mẫn. Khuôn mặt Ứng Mẫn sưng lên, ly rượu đỏ bị rơi xuống đất, vỡ tan.
Anh vẫn coi Ứng Mẫn là bạn bè. Từ lúc cô ta đi làm, anh càng quan tâm cô tanhiều hơn. Không ngờ cô ta lại biến thái đến mức này —— dùng thuật thôi miên giết người rồi giá họa cho người khác.
Ứng Mẫn ôm má, thần kinh cười to: "Cố Mạc, anh đánh tôi?"
"Cô thật sự quá đáng! Tiểu Nhiễm có gì sai mà lại bị cô hại như vậy chứ?" Cố Mạc tới gần Ứng Mẫn, hỏi.
"Cô ta có sai! Bởi vì anh không nên yêu cô ta. Cô ta là con hồ ly tinh! Cô ta câu dẫn anh!" Ứng Mẫn điên cuồng rống to.
Cố Mạc giữ chặt bả vai Ứng Mẫn, lắc cô ta: "Cô điên rồi! Tôi yêu Tiểu Nhiễm vì cô ấy đáng yêu, bởi vì cô ấy không có tâm cơ gì. Có cái gì thì cô nhằm vào tôi, tại sao lại hại người tốt hả?"
"Nhằm vào anh?" Ứng Mẫn đẩy Cố Mạc ra, cười quỷ dị, "Được!"
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237257/chuong-1381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.