Editor: Quỷ Quỷ
Cố Nhiên dừng xe trước cửa khách sạn, nhưng không có quấy rầy hai con người đang ôm nhau khóc ở ghế sau, lặng lẽ xuống xe, nắm tay Vương Giai Tuệ đi vào khách sạn.
Tiếu Nhiễm khóc đủ rồi, mới phát hiện ra trong xe chỉ còn mỗi cô và Cố Mạc.
Cô lập tức trượt từ đùi anh xuống, lau khô nước mắt, dặn ra một nụ cười:”Đi ăn cơm. Tôi đói.”
Cố Mạc không tình nguyện mím môi.
Thật muốn ôm cô mãi, không buông tay.
Nhưng ôm cô thì có tác dụng gì?
Lòng cô nay đã rời xa anh với tốc độ tên lửa.
Tiếu Nhiễm mở cửa xe, cũng không nhìn Cố Mạc một cái, liền chạy vào trong khách sạn.
Vương Giai Tuệ đang đứng chờ ở đại sảnh nhìn thấy Tiếu Nhiễm chạy vào, lập tức buông tay Cố Nhiên ra, quan tâm hỏi:”Anh cả đâu?”
“Đi sau.” Tiếu Nhiễm miễn cưỡng cười cười.
“Chúng ta vào trước đi. Anh cả biết số phòng mà.” Cố Nhiên đi tới, phóng khoáng cười nó.
“Ừm.” Tiếu Nhiễm gật gật đầu, cố gắng không quay đầu lại.
Cố Mạc dựa vào chiếc Maybach, châm thuốc, khốn khổ nuốt khói thuốc.
Mất đi Y Nhiên, anh vô lực giành giật với Tử thần.
Mà Tiểu Nhiễm, rõ ràng có thể yêu nhau thật tốt, lại bị anh tự tay phá hủy tất cả.
Anh phải làm sao bây giờ?
Anh thật sự cam tâm để mất Tiếu Nhiễm sao?
Trái tim đau đớn nói cho anh biết rằng không cam lòng.
Anh yêu cô!
Phải làm thế nào mới có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237229/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.