Editor: Nhã Y Đình
Trên đường về Cố gia, tinh thần Tiếu Nhiễm vẫn hoảng hốt.
Cố Mạc dừng xe, khom lưng giúp Tiếu Nhiễm còn đang đi vào cõi thần tiên cởi dây an toàn. Sau đó, cố gắng dịu giọng hết mức có thể: "Nhóc con, về nhà rồi!"
"A..." Tiếu Nhiễm mờ mịt đáp lại một tiếng, mở cửa xe theo bản năng.
Lúc đứng ở cửa nhà cũ, đột nhiên cô có cảm giác đã qua cả một kiếp người, không dám tiến lên một bước.
Cố Mạc đi đến bên cạnh Tiếu Nhiễm, nắm chặt tay cô: "Đi thôi! Bà nội đang chờ!"
Tiếu Nhiễm muốn dùng sức rút khỏi bàn tay của Cố Nhiên nhưng lại bị nắm càng chặt. Sức lực của Cố Mạc rất lớn! Hóa ra, trước kia cô có thể dễ dàng tránh thoát bàn tay của anh là vì anh ngầm cho phép. Nếu lúc đó, anh không đồng ý thì cho dù cô có dùng toàn bộ sức lực cũng không thoát được.
Cô hoảng loạn không thôi.
"Không cần sợ. Đây cũng là nhà em!" Cố Mạc lấy tay kia vén tóc Tiếu Nhiễm ra sau tai, dịu dàng nói.
"Đã không..." Tiếu Nhiễm vừa định phản bác lại đã bị Cố Mạc lấy tay chặn môi cô lại.
"Nhóc con, cho dù ly hôn hay không, đây vẫn là nhà em. Chúng ta đều là người nhà của em!" Giọng nói của Cố Mạc khàn khàn, ánh mắt thâm tình nhìn Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm lui về sau một bước, né tránh ánh mắt thâm thúy của Cố Mạc.
Cô đã không còn nhà nữa rồi.
Người nhà đối với cô càng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237213/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.