Editor: Chi MisakiTiếu Nhiễm ở bên bờ song rất lâu, mãi cho đến khi bóng đêm đã dần buông xuống, cô mới đứng dậy phủi mông rời đi.
Cô không biết phải tin tưởng ở bên Cố Mạc như thế nào nữa.
Cô đi dọc theo bờ sông, chẳng có mục đích gì cứ đi về phía trước, trong lòng tràn ngập mê mang.
Một tiếng còi chói tai vang lên sau lưng cô, cô lập tức tránh đến ven đường, đợi cho xe qua sau đó lại tiếp tục không có mục đích gì đi về phía trước, lại không nghĩ tới một chiếc xe quân dụng Hummer dừng lại ở trước mặt cô.
Trần Lương từ trong Hummer bước ra, động tác chỉnh lại quân trang vô cùng soái, vẻ mặt uy nghiêm xuất hiện trong tầm mắt Tiếu Nhiễm, khiến cô phải kinh ngạc trừng lớn mắt.
"Hai gạch ba sao?"
"Quả nhiên là em." Ánh mắt lạnh lùng của Trần Lương mang theo ý cười nhìn lại.
"Thật khéo." Tiếu Nhiễm cười cùng Trần Lương chào hỏi.
"Tôi đã đợi tại cửa nhà em ba giờ rồi." Trần Lương mím môi mỏng nói.
"Anh tìm tôi?" Tiếu Nhiễm tim đập thình thích nhìn Trần Lương, "Quan trên, tôi là lương dân, không phạm pháp đi?"
Nghe thấy Tiếu Nhiễm nói, Trần Lương liền nở nụ cười.Anh chỉ vào đầu gối Tiếu Nhiễm: "Thương thế tốt lên rồi chứ?"
"A...? Không có việc gì rồi. Chỉ chờ đóng vảy thôi." Tiếu Nhiễm lập tức lộ ra tươi cười ngọt ngào, để cho Trần Lương được yên tâm.
Trần Lương nhìn nhìn thấy nụ cười của cô, đôi mày rậm khẽ nhíu lại: “Em ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237168/chuong-1426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.