Editor: Chi Misaki"Như vậy thì muỗi cũng thật biết hôn a." Lynda ái muội nhìn Tiếu Nhiễm nháy mắt mấy cái.
Nguyên bản khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiếu Nhiễm đã hồng thành một mảnh, bây giờ càng nhìn lại càng thấy hồng rực.
Chị ấy vậy mà lại nói sai, đem cắn nói thành " hôn".
Xem ra nỗi “oan” này không thể rửa được rồi.
Nhớ tới chuyện xảy ra với Cố Mạc vừa rồi ở một ghế lô khác, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nóng đến độ có thể luộc được cả trứng chim.
Trần Lương chỉ là vân đạm phong khinh nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, vẫn chưa lên tiếng.
Cố Mạc lúc này cũng trở về ghế của mình, đầy xin lỗi nhìn Trần Lương nói "Thật xin lỗi.Tôi cùng Tiểu Nhiễm vừa có chút việc, trì hoãn việc mọi người dùng cơm rồi. Tôi xin tự phạt một ly."
"Nhanh như vậy đã hòa hảo rồi?" Trần Lương đạm mạc nhíu mày.
"Không có!" Không đợi Cố Mạc trả lời, Tiếu Nhiễm liền đi trước cho đáp án.
Trần Lương khẽ nhếch khóe môi: "A...?"
"Vợ chồng mà, đầu giường ầm ĩ cuối giường hòa. Đội trưởng Trần không cần ngạc nhiên." Trịnh Húc nhàn nhạt cười triều Trần Lương giơ ly rượu lên."Chúng ta chỉ cần thờ ơ lạnh nhạt là được."
"Đúng vậy! Chúng ta ở bên này không liên quan gì đến, cũng không nên nhúng tay vào chuyện của vợ chồng nhà người ta." Lynda ở dưới bàn nắm lấy tay của Trịnh Húc, phong tình vạn chủng nở nụ cười.
Ông xã của cô bình thường không thích nói chuyện, nhưng nói ra một câu liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237151/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.