Editor: Chi MisakiĐưa Tiểu Nhiễm về đến nhà, Cố Mạc dừng xe lại xong, liền cẩn thận ôm lấy Tiếu Nhiễm, rón ra rón rén bước ra khỏi xe. Sau khi đã khóa kỹ xe, anh ôm Tiếu Nhiễm vào nhà.
Đặt cô lên giường trong phòng ngủ xong, anh chỉnh độ ấm của điều hòa lên mức vừa nhất.
Ngồi xuống bên giường, anh si mê ngắm nhìn Tiếu Nhiễm.
Khuôn mặt của cô gầy guộc không còn bộ dáng tròn tròn đáng yêu giống như trẻ sơ sinh trước kia nữa, tựa hồ như trưởng thành hơn, đẹp hơn rồi.
Đêm, càng ngày càng sâu.
Cố Mạc nhìn thoáng qua đồng hồ, không nỡ đứng dậy, rón ra rón rén đi xuống lầu.
Đột nhiên, trên lầu truyền đến một tiếng thét hoảng sợ chói tai, Cố Mạc lập tức quay người lại chạy lên lầu
Xảy ra chuyện gì rồi?
Tiểu Nhiễm làm sao có thể kêu lên sợ hãi như vậy?
Anh vọt vào trong phòng ngủ, thấy được Tiếu Nhiễm đang lạnh run cuộn mình ở trên giường ngủ.
"Nha đầu!"Anh đi nhanh qua, loạng choạng đỡ lấy bả vai Tiếu Nhiễm hỏi, "Làm sao vậy?"
Tiếu Nhiễm mở to mắt nhìn thấy là Cố Mạc, cô lập tức nhào vào trong lòng anh: "Ứng Mẫn! Ứng Mẫn muốn giết em!"Nghe thấy Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc thở dài một hơi. Anh vừa vỗ lưng cô, vừa an ủi: "Nha đầu, em gặp ác mộng thôi. Ứng Mẫn chết rồi."
"A..." Thân thể Tiếu Nhiễm vẫn không ngừng run rẩy, "Em mơ thấy cô ấy cầm đèn pin chói mắt, em không động đậy được, cô ấy liền đẩy em xuống lầu..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237145/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.