Đến siêu thị, Cố mạc lập tức đến chỗ bán dao cạo râu.
Không đợi người bán hàng giới thiệu, anh liền trực tiếp chọn một cái niêm yết giá đắt nhất.
Người bán hàng cười đến khách khí, để anh lần sau quay lại.
Tiếu Nhiễm nhanh chóng túm Cố Mạc rời đi: “Có khi anh đã giúp cô ấy vượt mức hoàn thành tiêu thụ rồi.”
“Có thể đến giúp người khác cũng là chuyện tốt.” Cố Mạc đem dao cạo râu để vào xe đẩy.
“Vậy anh cũng giúp em làm chuyện tốt đi.” Tiếu Nhiễm đứng lại, nháy mắt cười nói.
“Chỉ cần em nói anh nhất định sẽ thỏa mãn.” Cố Mạc nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu cô, không chút do dự trả lời.
“Em muốn mua mì ăn liền, mỗi vị một loại.” Tiếu Nhiễm ha ha cười nói.
“Đừng nghĩ!” Cố Mạc lập tức giận tái mặt, túm cô đi về phía khu vực tươi sống.
Tiếu Nhiễm cắn môi, không cam lòng theo sát đằng sau Cố Mạc, nhìn anh nhặt một đống lớn đồ ăn tươi mới.
“Đủ rồi, anh muốn mang cả siêu thị về nhà sao, em chỉ ở đây bốn ngày, trong đó một ngày đã là tiệc cưới của chị Cố Tương, một mình em không ăn hết nhiều như thế.” Tiếu Nhiễm thấy Cố Mạc đẩy xe đẩy, lập tức ngăn cản.
“Không phải một người.” Cố Mạc lạnh lùng nhìn thoáng qua cô: “Còn có anh.”
“Em không đồng ý ở chung với anh.” Tiếu Nhiễm đỏ mặt.
“Anh không đi nấu cơm, em làm được sao?” Cố Mạc chỉ vào hải sản và thịt trong xe đẩy hỏi cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237126/chuong-1449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.