Editor: Quỷ Quỷ
Tiếu Nhiễm kéo tay Cố Mạc đi vào khách san thì nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc.
Cô túm túm vạt áo Cố Mạc, thấp giọng nói: ”Hình như là mẹ của Giai Tuệ.”
Cố Mạc nhìn theo hướng Tiếu Nhiễm chỉ, quả nhiên thấy Lý Á Lệ. Người đàn ông đang kéo tay bà hình như là trưởng phòng tiêu thụ Lưu Cát.
Cố Mạc tươi cười, vỗ bàn tay Tiếu Nhiễm: ”Đúng là song hỷ lâm môn rồi.”
“Kia thực sự là bác gái sao?” Tiếu Nhiễm vui vẻ cười nói.
“Nếu anh không nhìn nhầm, người đàn ông kia là cấp trên của bác ấy.” Cố Mạc cười nói.
“Tốt quá rồi! Bác gái một thân một mình nuôi Giai Tuệ rất vất vả. Bác ấy đáng được yêu thương trân trọng.” Tiếu Nhiễm kích động nói.
“Ừm.” Cố Mạc đồng ý gật đầu.
“Chuyện gì mà thần bí vậy?” Bà nội Cố hiền lành hỏi.
“Bí mật. Tạm thời không thể nói cho bà biết.” Tiếu Nhiễm ôm cổ bà nội Cố, cười trả lời.
Chu Cầm vui mừng nở nụ cười.
“Rốt cuộc lại là người một nhà.” Cố Hoài Lễ ôm vai vợ mình, cảm khái nói.
Chu Cầm gật gật đầu.
“Hạnh phúc luôn đến chậm mà.” Cố Tương cảm khái nói.
“Rất tốt.” Tần Viễn Chu ôm chặt thắt lưng Cố Tương, thanh nhã cười nói.
Tiếu Nhiễm cảm nhận được tình cảm ấm áp của người nhà họ Cố, hốc mắt đỏ lên.
Vậy là cô đã có người thân, người yêu.
Cố Nhiên và Vương Giai Tuệ đến trễ, Tiếu Nhiễm vừa nhìn thấy cô, liền buông Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237100/chuong-1464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.