Editor: Chi Misaki
Tiễn bước bà nội Cố, Cố Mạc liền nắm lấy tay Tiếu Nhiễm đi về phía Maybach.
Ngồi vào trong xe, Cố Mạc nâng đôi má Tiếu Nhiễm lên, thâm tình hỏi: "Theo đuổi như vậy có vừa lòng không?"
Tiếu Nhiễm miễn cưỡng nhún nhún vai: "Tạm được!"
"Như thế này còn tạm được?" Cố Mạc bất mãn mím môi mỏng.
Tiếu Nhiễm hì hì một tiếng nở nụ cười: "Được được! Em cực kỳ hài lòng!"
Cố Mạc vò rối mái tóc dài của Tiếu Nhiễm: "Trái tim anh sớm hay muộn cũng sẽ bị em dọa cho hoàng sợ."
Tiếu Nhiễm mê muội nhìn một bên sườn mặt của Cố Mạc, nghịch ngợm nói: "Tiếp tục cố gắng!"
Cố Mạc vô cùng thật tâm cầm lấy tay cô, nói: "Nha đầu, chuyển đến đây đi?"
"Em lập tức phải đi rồi. Đưa đến dọn đi nhiều làm gì cho phiền toái." Tiếu Nhiễm nhếch miệng nhỏ, do dự nhìn Cố Mạc.
"Không phiền toái!" Cố Mạc lập tức nói, "Giường của em quá nhỏ, ngủ không thoải mái."
"Được rồi." Tiếu Nhiễm thở dài, rốt cục cũng đồng ý với Cố Mạc.
Cố Mạc kích động ôm chặt lấy Tiếu Nhiễm: "Thật tốt quá!"
Trong hốc mắt anh tất cả đều là sương mù ẩm ướt.
Anh đã từng cho rằng sẽ không bao giờ có một ngày như thế nữa, thật không nỡ buông tha.
"Kia... Vậy em phải dọn dẹp một chút." Tiếu Nhiễm cũng không có kháng cự, cười nói.
"Cứ thế đi!" Cố Mạc buông Tiếu Nhiễm ra, cười khởi động xe.
Tiếu Nhiễm nhìn đến Cố Mạc cười giống như ký được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237097/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.