Editor: Quỷ Quỷ
Anh tiếp tục đọc, thấy được sự tuyệt vọng của cô, thấy được sự đau khổ của cô, cũng nhìn thấy cô tim bụi ý lạnh.
Một khắc kia, anh hận không thể giết mình.
Cô đau đớn nhất là khi bàn tay của người mà cô yêu giáng xuống.
Anh căn bản không xứng nói yêu cô.
Nhật ký chỉ kéo dài đến khi anh đuổi đến B thị thì hết.
Thông qua bản nhật ký này, anh thấy được một tên đàn ông vô tâm.
Anh không biết thể hiện tình cảm.
Nhưng câu từ của cô lại miêu tả anh là một người đàn ông rất có kinh nghiệm trong “chuyện đó”.
Vậy sao?
Hồi đó hơn nửa tình yêu của anh đều dành cho Y Nhiên?
Anh đóng nhật ký lại, nhắm mắt suy tư về những chuyện đã xảy ra với hai người suốt một năm qua.
Đúng là anh có chút hai lòng.
Ngoài miệng anh nói yêu nhưng hành động thể hiện ra thì chẳng có chút chiều sâu nào.
Nhưng thực sự muốn chấm dứt.
Anh nằm bên cạnh Tiếu Nhiễm, ôm chặt hông cô từ phía sau, tự trách cắn môi.
“Xem xong rồi?” Tiếu Nhiễm nhẹ giọng hỏi.
“Em chưa ngủ sao?” Cố Mạc có chút đau lòng.
“Gần đây em khó ngủ, anh chạm vào là em tỉnh ngay.” Tiếu Nhiễm cười cười.
“Nha đầu, “Giọng nói Cố Mạc có chút khàn khàn, “Chuyện của chúng ta chưa hề chấm dứt. Anh sẽ viết tiếp.”
“Hả?” Tiếu Nhiễm có chút kinh ngạc.
“Nhưng, phải sửa lại tên.” Cố Mạc ôm chặt Tiếu Nhiễm, vừa hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237089/chuong-1468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.