Editor: Chi Misaki
Dù Tiếu Nhiễm kiên trì,nhưng Cố Mạc vẫn mua một đống quần áo, đồ dùng hàng ngày.
"Mấy thứ này ở thành phố B có thể mua được mà." Tiếu Nhiễm nhìn xe đẩy, tính toán nói.
Cô mang theo mấy thứ này lên máy bay, người ta có thể nào nghĩ cô đang chạy nạn hay không?
"Sợ em không nỡ tiêu tiền, lại mua một đống rác rưởi." Cố Mạc ở một bên vừa chọn cái gì đó, vừa nói.
Tiếu Nhiễm cắn môi dưới, cũng không có phản bác.
Cô hiện tại đã không tiêu tiền như trước kia nữa rồi.
Bởi vì cô đã không phải là tiểu công chúa được ba nâng niu trong lòng bàn tay. Nếu không phải Cố Mạc trùng tổ lại tập đoàn Bằng Trình, cô đã sớm là một vị thiên kim phá sản rồi.
Mua xong này nọ các thứ, Cố Mạc mang theo một đống túi lớn túi nhỏ rời khỏi cửa hàng.
Về đến nhà, Tiếu Nhiễm mệt đến mức nằm vật trên giường.
Cố Mạc mở tủ quần áo ra, từ bên trong tìm cho cô một bộ quàn áo ngủ vất lên người: "Đi tắm rửa!"
"Mệt mỏi. Đau chân." Tiếu Nhiễm mảnh mai nói.
Cố Mạc bất đắc dĩ lắc lắc đầu, xoay người đi vào phòng tắm.
Anh thử kỹ xem nước tắm đã đủ độ ấm chưa xong mới trở lại phòng ngủ, ôm Tiếu Nhiễm đi vào.
"Nếu không anh tắm giúp em?" Cố Mạc đặt Tiếu Nhiễm xuống, nhìn cô cười hỏi.
"Không cần!" Tiếu Nhiễm đỏ mặt đuổi Cố Mạc ra khỏi phòng tắm.
Cố Mạc cũng không có kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237065/chuong-1480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.