“Cuối năm GX lại chia hoa hồng. em vẫn nghĩ là tập đoàn Bằng Trình không có gì sao.” Cố Mạc muốn khuyên Tiếu Nhiễm đánh mất ý nghĩ đi làm thuê.
Anh lo lắng, cũng không nỡ để cô ra ngoài làm thuê.
Nếu như cô ở bên ngoài bị ủy khuất, anh sẽ đau lòng.
“Thuốc của Taajo đoàn Bằng TRình còn nợ anh mười triệu. Trước khi chưa trả được chỗ tiền đầu tư ấy, em sẽ không lấy lại một chút tiền hoa hồng.” Tiếu Nhiễm thật sự nói.
“Đó là công ty đầu tue, chia hoa hồng cho em không vấn đề gì.
“Em không muốn nợ anh.” Tiếu Nhiễm không còn giống như đứa bé, vô cùng bình tĩnh, kiên trì.
Cố Mạc dựa vào bàn ăn, trừng mắt nhìn cô.
Cô nói không muốn thiếu anh, đây là đang phân chia ranh giới với anh sao?
“Anh là chồng em!” Trong âm thanh của anh có lộ ra bất mãn.
“Chồng trước!” Tiếu Nhiễm cười nói xong, cầm lấy chiếc đũa, cúi đầu ăn mỳ, hoàn toàn không coi sự bất mãn của anh là quan trọng.
Cố Mạc bới tóc, vò tóc, buồn bực vô cùng.
“Mỳ thịt bò rất ngon, anh không ăn à?” Tiếu Nhiễm cười ngẩng đầu.
“Anh sẽ bảo Trịnh Húc mau chóng nộp lên mẫu công ty mười triệu lợi nhauanj. Đến lúc đó, em không thể từ chối.” Cố Mạc lạnh lùng ngồi xuống đối diện Tiếu Nhiễm, buồn bực năn nỉ.
“mười triệu bảy ngàn vạn.” Tiếu Nhiễm thật sự lặp lại.
Hôn nhân của hai bên, phải ngang hàng mới có thể lâu dài.
“GX có chi nhánh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237059/chuong-1482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.