Editor: Quỷ Quỷ
“Thật ạ?” Nghe bà nội Cố nói, tâm trạng Tiếu Nhiễm không hiểu sao tốt lên nhiều lắm, giống như trời đang mấy đen dày đặc đột nhiên xuất hiện mặt trời chói chang.
“Tin bà nội. Bà nội sẽ không nhìn lầm.” Bà nội Cố cười nói.
Tiếu Nhiễm đứng lên, một lần nữa ôm cổ bà nội, cười nói: ”Bà nội, cháu biết phải làm thế nào ạ!”
“Muốn trừng phạt nó, nhưng đừng lâu quá.” Bà nội Cố nắm tay Tiếu Nhiễm cười nói.
“Vâng.” Tiếu Nhiễm cười ngọt ngào.
Cố Mạc cầm một cái hộp xuống lầu, nhìn thấy Tiếu Nhiễm cười rạng rỡ, liền tò mò hỏi: ”Đang nói chuyện gì với bà nội thế? Vui như vậy?”
“Không nói cho anh.” Tiếu Nhiễm cười nói.
Cố Mạc nhíu mi một chút, không hỏi nữa.
Anh ngồi trên sô pha, vẫy vẫy tay với Tiếu Nhiễm: ”Nha đầu, lại đây.”
“Cái gì vậy?” Tiếu Nhiễm tò mò đi tới.
“Đưa tay cho anh.” Cố Mạc bá đạo ra lệnh.
“Không phải anh đang muốn tét tay em đấy chứ?” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói.
“Cũng định như vậy.” Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm ngồi xuống, nắm tay phải của cô, anh lấy ra một chiếc vòng tay ngọc mắt mèo từ trong hộp, đeo lên cổ tay cô, “Thật ra anh chỉ muốn em đeo nhẫn kết hôn thôi.”
“Anh có muốn em cũng không đeo đâu! Chiếc vòng này đẹp quá! Em thích!” Tiếu Nhiễm cười nói.
“Trong nhà có bao nhiêu trang sức mà em không chịu đeo, lại đi thích mấy cái thứ bình thường này.” Cố Mạc bất đắc dĩ lắc đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237054/chuong-1484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.