Editor: Nhã Y Đình
Tiếu Nhiễm chạy đến góc sân thể dục không có người, bấm điện thoại của Cố Mạc, rống to: "Cố Mạc, anh cố ý hả?"
"Sao thế? Không thích hoa anh tặng sao?" Cố Mạc thản nhiên hỏi.
"Không thích! Anh có biết vì anh mà em trở thành sinh viên tham giàu nhất đại học Q không hả?" Tiếu Nhiễm đỏ mắt, có chút tủi thân kháng nghị.
"Ai dám nói em như vậy?" Giọng nói của Cố Mạc trở nên lạnh lùng.
"Em kêu anh mua một lọ kem chống nắng tới. Anh mua lọ vài chục tệ là được rồi, việc gì phải mua loại ba bốn ngàn Tệ làm gì chứ? Đới Lệ Lệ nói móc em bán thân để có tiền. Hôm nay anh lại đưa một bó hồng xanh đến, anh muốn để tất cả mọi người biết em ở bên cạnh người giàu có sao? Cố Mạc, anh là đồ khốn nạn!"
"Bà xã bớt giận để anh tới giải quyết!" Cố Mạc vội vàng dỗ Tiếu Nhiễm.
"Anh định giải quyết như thế nào hả? Để mọi người trong ký túc xá thấy sao?" Tiếu Nhiễm khóc, quát: "Em chỉ muốn khiêm tốn hoàn thành chương trình học, tại sao anh cứ làm ngược lại làm gì?"
"Em cảm thấy em có thể khiêm tốn được sao? Vừa vào nhập học đã có nam sinh theo đuổi rồi!" Cố Mạc ghen tuông nói, "Nếu như anh không tỏ thái độ đang theo đuổi em thì sao có thể đánh bại những người theo đuổi em được?"
"Cố Mạc, anh không phải chồng em!" Tiếu Nhiễm nín khóc, mỉm cười, "Dựa vào cái gì mà anh ngăn cản người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237021/chuong-1501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.