Editor: Quỷ Quỷ
Cô rất muốn giản dị, nhưng Đới Lệ Lệ lại không cho cô giản dị.
Cô cũng không phải người dễ dàng để yên cho người khác bắt nạt mình.
Dám nói Cố Mạc không đẹp trai?
Nghẹn chết cô!
Tiếu Nhiễm nhớ ra thời gian trước khi Cố Mạc còn để râu xồm xoàm, cô đã kịp chụp lại lúc anh đang ngủ, liền lấy điện thoại ra mở ảnh chụp:”Đây là lúc mà anh ấy xấu nhất.”
“Tớ xem nào!” Tô Nam lập tức đoạt lấy điện thoại, vô cùng hưng phấn nhìn màn hình:”Tiếu Nhiễm, thế này mà là xấu á? Cái này gọi là gợi cảm! Đàn ông râu dài thế này mới manly.”
Đới Lệ Lệ không có hứng xem ảnh, lau miệng, nói với Tiếu Nhiễm:”Tớ còn có hen. Các cậu từ từ ăn!”
“Đi thong thả!” Tô Nam dài giọng nói.
Đới Lệ Lê đi rồi, Tô Nam trả lại điện thoại cho Tiếu Nhiễm:”Giữ cho kỹ người đàn ông của cậu, đừng để người ngoài cướp mất.”
“Không đâu.” Tiếu Nhiễm xì ra một tiếng cười, “Không ai có thể đoạt được anh ấy.”
“Tự tin như vậy sao?” Tô Nam nhéo má Tiếu Nhiễm cười hỏi.
Tiếu Nhiễm gật gật đầu:”Nửa đời sau anh ấy sẽ chỉ yêu tớ thôi.”
“Có thể cho tớ xem ảnh không?” Giang Nhiêu tò mò hỏi.
“Đừng nhìn. Người đàn ông kia rất đẹp trai, đẹp đến nhức nhối! Tớ xem đủ rồi!” Tô Nam cười từ chối thay cho Tiếu Nhiễm.
Giang Nhiêu cắn răng cụp mắt xuống.
….
Rốt cuộc cũng tập quân sự xong, Tiếu Nhiễm mệt muốn chết.
Trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237016/chuong-1504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.