Tô Nam thấy Tiếu Nhiễm trở về, lập tức ngẩng đầu, quan tâm hỏi han: “Tiếu Nhiễm hai ngày này cậu thần thần bí bí chạy ra ngoài làm gì thế?”
Tiếu Nhiễm nằm úp sấp trên bàn học Tô Nam, hếch miệng nhỏ lên: “Nam Nam, cậu đừng giận mình, không phải mình cố ý không nói cho cậu, là sợ anh ấy biết.”
Tô Nam bĩu môi: “Biết cái gì?”
Tiếu Nhiễm nhỏ giọng nói: “Mình và Giai Tuệ đi làm thêm ở KFC.”
“Cậu đi làm thêm>? Chồng trước có biết không?” Tô Nam trừng to mắt.
Tiếu Nhiễm lập tức che miệng Tô Nam: “Nói nhỏ chút.”
“Anh ấy còn chưa biết?”
Tiếu Nhiễm bất đắc dĩ thở dài, kéo ghế ngồi xuống: “Anh ấy mà biết thì đã đến rồi. Chắc là được một tuần sẽ bay qua đánh mông mình.”
“Xứng đáng!” Tô Nam cười nói: “Cậu như thế mà đi làm thuê mới là lạ.”
Đái Lệ Lệ tắm rửa xong trở lại ký túc xác, nghe được Tô Nam nói liền quái dị nhìn qua Tiếu Nhiễm.
“Lỗ hổng gì?” Tiếu Nhiễm đỏ mặt: “Hiện giờ mình và anh ấy không liên quan.”
“Bịt tay trộm chuông.” Tô Nam lắc đầu.
“tô Nam, anh ấy biết rồi, mình làm sao bây giờ?” Tiếu Nhiễm tiến lên ôm cổ Tô Nam, bất lực hỏi han.
“Chuẩn bị tốt roi da, nến, thẻ trúc, chờ bị phạt đi.” Tô Nam nửa đùa nửa thật nói.
“Tô Nam, cậu quả thực ngoan độc hơn cả anh ấy.” Tiếu Nhiễm u oán chu miệng nhỏ, nắm chặt cổ Tô Nam.
“Cô gái, cổ tôi cũng không thể cột dây.”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237005/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.