“A.. cậu... nói thật sao?” Tiếu Nhiễm lờ mờ triệt để rồi.
Ai tới nói cho cô biết đây không phải sự thật đi?
Mười lăm tuổi thi được đại học Q, 23 tuổi bắt đầu học học vị bác sĩ ở đại học Havard, ngoài Cố Mạc thì còn ai nữa?
“Mình vừa nghe một chị khóa trên nói.” Nam Tây gật đầu.
“Lợi hại như thế sao?” Tô Nam ngăn Tiếu Nhiễm, vẻ mặt sùng bái hỏi.
“Uhm. Đáng tiếc một trận tai nạn xe đã hủy đi tay của anh ấy, vốn có thể trở thành chuyên gia ngoại khoa không ngờ lại...” Nam Tây kể lại chuyện cũ cho hai người nghe.
“Thật đáng tiếc.” Tô Nam tiếc nuối thở dài.
Tiếu Nhiễm cắn môi, nổi giận nắm chặt quả đấm.
Cố Mạc chết tiệt.
Vừa rồi đưa cô đến cửa trường học cũng chưa nói tình hình thực tế cho cô.
Anh đây là muốn cho cô một bất ngờ lớn sao?
Đúng là quá bất ngờ rồi.
Phúc hắc gia hỏa.
Cố Mạc tiến lên bậc thang trong phòng học, nhìn thấy Tiếu Nhiễm nhìn mình lom lom.
Anh nháy mắt với cô.
Tiếu Nhiễm gửi lại anh một ánh mắt bất mãn.
Cố Mạc cười đi lên bục giảng, đặt bút ký lên trên bàn, thoải mái cười bắt đầu tự giới thiệu: “Tôi là Cố Mạc, kỳ này sẽ cùng nhau học và nghiên cứu với cả lớp môn Phần tử và tế bào...”
Tiếu Nhiễm nằm úp sấp trên bàn, oán hận cắn răng, ở trong lòng mắng anh.
Cố Mạc bắt đầu điểm danh, lúc đến tên Tiếu Nhiễm, cô lười biếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236967/chuong-1527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.