Editor: Nhã Y Đình
"Lúc nào đội trưởng Trần có thời gian?" Cố Mạc nghiêm túc nhìn Trần Lương.
Đối với tình địch này, anh không thể dùng cách thức bình thường được.
"Tôi đến chỉ xin bữa cơm chiều thôi!" Trần Lương ngồi trên ghế sô pha, cười ha ha.
"Đề nghị của tôi vĩnh viễn có hiệu lực. Tin tưởng tôi đi, để lỡ, anh sẽ hối hận!" Cố Mạc mỉm cowif.
"Cô gái nào mà tuyệt vời như vậy chứ?" Tiếu Nhiễm tò mò hỏi.
"Em không biết đâu!" Cố Mạc xoa tóc Tiếu Nhiễm, yêu chiều trả lời.
"Anh có thể giới thiệu để cho tụi em quen nhau!" Tiếu Nhiễm cố chấp nói.
"Nghe lời nào!" Cố Mạc nhăn mày.
"Cô gái như thế nào mà anh lại giấu kỹ như giấu bảo bối vậy?" Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.
Trên trán Cố Mạc đổ mồ hôi lạnh: "Nhóc con, em đừng hiểu lầm. Hai người khác nhau mà. Trừ em ra, anh không yêu thích cô gái nào khác."
"Coi như anh biết điều!" Tiếu Nhiễm cười hì hì một tiếng.
"Em dâu à, cơm nấu xong chưa vậy? Đói chết rồi!" Trần Lương lớn tiếng hỏi Cố Tương.
"Tôi nghĩ anh bị anh cả và chị dâu cho ăn dấm chua quá nhiều rồi!" Cố Tương cười khẽ nói, "Tôi cũng vậy! Đi, đi ăn cơm! Nếu còn tiếp tục ngồi đây thì da gà của tôi rơi xuống đất luôn đó!"
Tiếu Nhiễm kiêu ngạo nhăn mũi với Cố Tương: "Cho hai người ăn giấm chua chết đi!"
Cố Mạc phối hợp ôm lấy Tiếu Nhiễm, hôn nhẹ lên môi cô.
Trần Lương quay mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236951/chuong-1535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.