Editor: Nhã Y Đình
Ngày hôm sau, Tiếu Nhiễm còn chưa tỉnh thì Cố Tương đang vác bụng bầu chạy tới.
Tiếu Nhiễm dụi mắt ngồi dậy: "Chị Cố Tương, sao chị lại tới đây?"
"Chị nghe anh trai nói em mang thai nên vội vàng qua đây xem!" Cố Tương quan tâm hỏi han, "Sao rồi? Có cảm thấy khó chịu, buồn nôn không?"
Tiếu Nhiễm lắc đầu.
"Vẫn chưa đến giai đoạn đó!" Cố Tương thở phào một hơi.
"Chị tới bằng cách nào vậy?" Tiếu Nhiễm thấy Cố Tương chỉ đi một mình, không khỏi lo lắng.
"Chị tự lái xe đến!" Cố Tương không cảm thấy có vấn đề gì, cười nói.
"Tự chị lái xe đến? Anh rể không nói gì sao?" Tiếu Nhiễm kinh ngạc trừng mắt nhìn Cố Tương.
Chị ấy sắp sinh rồi nha!
Anh rể thật quá yên tâm mà!
Nếu đổi lại là Cố Mạc, sẽ giam cô ở nhà, không cho ra ngoài.
"Có chứ, sao lại mặc kệ chứ?" Cố Tương cười trả lời, "Nhưng mà không thể ngày nào cũng ở nhà mà giám sát chị được!"
Tiếu Nhiễm cười.
"Em rửa mặt chút đi, chị dẫn em đi ăn sáng!"
"Không cần! Để em mua đồ ăn sáng chị cũng được!" Tiếu Nhiễm sợ hãi nói.
"Chị thì sắp đến giai đoạn dỡ hàng rồi, không có việc gì. Nhưng mà em đó, đây chính là giai đoạn quan trọng, không thể có việc gì được!" Cố Tương nghiêm túc nói, "Đúng rồi, anh chị đâu?"
Lúc này Tiếu Nhiễm mới chú ý tới Cố Mạc không ở đây. Cô gãi tóc, thất thần vài giây mới nhớ ra:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236878/chuong-1571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.