Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Nhiễm hiểu được là Cố Mạc hiểu nhầm rồi. Cô oan ức nắm chặt hai tay, lòng chua xót chớp chớp hai tròng mắt: “Tôi cũng là người bị hại.”
“Tại sao tôi phải tin cô?” Cố Mạc nhíu mày, lạnh lùng nhìn hai mắt ẩm ướt của Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm giống như học sinh tiểu học, nhanh chóng giơ lên một bàn tay: “Tôi thề, tôi Tiếu Nhiễm tuyệt đối không hề lừa gạt Cố Mạc tiên sinh.”
“Tôi cũng không cho cô cơ hội.” Cánh tay của Cố Mạc duỗi dài ra, liền đem Tiếu Nhiễm ôm vào lòng, ngồi ở trên đùi anh.
“Chú à, mau cho tôi xuống.” Tiếu Nhiễm đỏ mặt, xấu hổ vùng vẫy. “Anh không thể lại tiếp tục... chúng ta hãy quên chuyện ngày hôm qua đi...”
Tuy bọn họ đã trải qua một đêm, nên làm đều đã làm, nhưng nghiêm khắc mà nói bọn họ vẫn là người xa lạ. Cô không có thói quen thân mật với người đàn ông xa lạ.
Cố Mạc không hờn giận cúi đầu, ngoan độc che lại môi của Tiếu Nhiễm, dùng lực mút lấy cánh môi của cô.
Tiếu Nhiễm nhanh chóng lui về phía sau, lại bị Cố Mạc giữ lấy gáy, cố định trong lòng anh.
“Chú...chú... không cần đâu.”
Hai người bọn họ lại trở lại chuyện tối hôm qua, không nên thân thiết như thế.
Dường như bất mãn với sự kháng cự của Tiếu Nhiễm, nụ hôn của Cố Mạc trở nên cuồng dã. Anh dùng lực cạy mở hàm răng của cô, vươn lưỡi ra mạnh mẽ trêu chọc cô. Mãi đến khi rốt cuộc Tiếu Nhiễm không lên tiếng, anh mới vừa lòng dời tay đang giữ lấy gáy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/121390/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.