Edit: Thư Quân.
Trần Kiều Kiều, bạn trai của tôi là một nhà thơ theo đuổi chủ nghĩa lãng mạn.
Nửa tiếng trước, trong căn phòng không có ánh đèn, rèm cửa cũng đóng chặt kín kẽ, hai người họ đứng trước gương, Trần Lộ Chu cúi đầu nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm, câu nói cuối cùng mang theo sự cố chấp tức giận của thiếu niên, ít nhiều gì cũng có ý muốn dập tắt củi lửa, cậu muốn đẩy mối quan hệ này về hai cực khác nhau, còn tốt hơn là ngày đêm dằn vặt và phỏng đoán.
Chiều nay sau khi tranh cãi với cô trên sân bóng, Từ Chi xoay người bỏ đi, Trần Lộ Chu thật sự cảm thấy không thể nào nắm bắt được cô, cô gái này sẽ không chịu thua. Cậu cố chấp, cô lại càng cố chấp hơn. Cô kiêu ngạo đến mức khiến người khác phải bó tay, dù cậu nói ra những lời tàn nhẫn, dáng vẻ của cô vẫn thản nhiên như không có chuyện gì, ngay cả cãi nhau cũng không thể cãi thoải mái. Thật ra trận bóng đã kết thúc từ lâu, một mình cậu ở lại chơi trên sân khoảng hai tiếng đồng hồ, lúc mặc áo khoác, cậu thừa nhận mình quá kém cỏi, cũng định cứ thế cắt đứt với cô. Sau đó Chu Ngưỡng Khởi gọi điện thoại cho cậu, cậu lại mặt dày nghĩ, mẹ nó, đây sẽ là lần cuối cùng.
Bên ngoài có bánh xe lộc cộc lăn qua, xung quanh yên tĩnh, gần như không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào, ngoại trừ tiếng hít thở dồn dập khó khăn và tiếng tim đập của cậu, cho đến khi có một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-tinh-yeu-cuong-nhiet-cua-chung-ta/419661/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.