Lúc ấy Trần Lộ Chu hoang mang, cơ thể bị đè lên sô pha hôn đến mức ngẩn ra, tựa như không biết nguy hiểm, không biết điều hay là không dám tin hỏi lại: “Cái gì? Cậu muốn xem cái gì cơ?”
Đường cong lồi lõm của Từ Chi nằm trên người cậu, là dáng người mềm mại nhất của cô gái, là đóa hoa chín đủ, mơn mởn vừa đúng. Hai tay cô chống lên lưng ghế sô pha, sau đó vô cùng thẳng thắn nhìn xuống phía dưới của cậu.
Trần Lộ Chu bị cô đè như vậy, đường cong phía sau trước kia chưa từng nhìn thấy, cũng không ngờ dáng người cô lại tốt đến thế, nhưng vẫn không có sức chống cự: “….”
Chết tiệt, đây là thứ học sinh cấp ba nên nhìn sao?
“Cậu chắc chắn mình là nữ sinh cấp ha chứ?” Suýt chút nữa Trần Lộ Chu đã bế xốc cô lên rồi ném đi.
“Nhàm chán.” Dường như Từ Chi đã nắm được cánh cửa vận mệnh của cậu.
Hơi thở trên người tản đi, ý thức của cả hai dần trở lại. Trần Lộ Chu xách cô lên, hôn cũng không cho hôn nữa, chân cũng không cho ngồi, lạnh lùng ừ một tiếng, “Tôi nhàm chán đấy, không nhàm chán cũng không cho cậu nhìn, cậu điên rồi sao?”
Kết quả của việc khiêu khích là bị Trần Lộ Chu từ chối gặp hai ngày.
Từ Chi nhắn Wechat cho Trần Lộ Chu thì cậu lại trả lời rất nhanh.
Từ Chi: Hôm nay muốn gặp không?
Cr: Không gặp.
Từ Chi: …
Từ Chi: Một ngày thôi, hai ngày tôi không có kiên nhẫn dỗ đâu. Ngày mai tôi đến nhà người ta dạy kèm rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-tinh-yeu-cuong-nhiet-cua-chung-ta/419641/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.