*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Nếu không phải là lỗ tai cậu đỏ như nhỏ máu, khi ấy Từ Chi cúi đầu nhìn gương mặt sạch sẽ lạnh lùng này của cậu, cùng với đôi mắt trắng đen rõ ràng, vẫn như thường lệ, vẫn là dáng vẻ vô lại đẹp trai, hung hãn, là một con chó bất cần đời. 
“Có cánh hoa nhài rơi trên miệng cậu.” Từ Chi cúi xuống ôm mặt cậu, nói như vậy. 
Trần Lộ Chu không trả lời cô, tầm mắt khẽ dừng lại trên đôi môi của Từ Chi. Đôi môi nhỏ nhắn xinh xắn, đường nét rõ ràng, giống như cánh hoa hồng đầy đặn lộng lẫy, chưa cần hôn cậu đã biết là rất mềm rồi. Nói như thế nào đây, cậu nhớ lại hồi năm lớp 11, Chu Ngưỡng Khởi đã yêu một cô gái cùng lớp nghệ thuật, vào tối hôm đó liền hôn nhau. Trên đường tan học, Chu Ngưỡng Khởi hưng phấn lải nhải suốt cả dọc đường, nói trái tim con gái cứng bao nhiêu thì miệng mềm bấy nhiêu, giống như viên kẹo đường vậy, hôn có cảm giác mềm mại ngọt ngào. Cậu hỏi có phải Chu Ngưỡng Khởi rất thích cô gái đó không, Chu Ngưỡng Khởi nói là không phải, chỉ là tò mò khi hôn sẽ có cảm giác gì. 
Cậu cảm thấy Từ Chi cũng là tò mò, không biết chừng đã âm thầm thảo luận với Thái Oánh Oánh về cảm giác khi hôn môi với con trai. Cô vẫn luôn tò mò một cách thái quá mà. 
Trần Lộ Chu chưa từng hôn ai bao giờ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-tinh-yeu-cuong-nhiet-cua-chung-ta/419633/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.