Quay ngược lại hơn chín giờ tối .
Từ khi bước vào phòng Lâm An đã thấy mệt mỏi và buồn ngủ nên vừa tắm rửa xong cô liền leo lên giường, ngả lưng xuống cái là ngủ luôn .Đúng như kế hoạch của Bạc Tử Sâm và Chu Hi Thành.
Phải đến khi cơn ác mộng đã lâu lại ghé thăm mới khiến Lâm An giật mình bật dậy thở dốc .
" hộc...hộc.h.."
Lâm An ôm ngực hít lấy hít để như bị thiếu dưỡng khí . Trán cô đẫm mồ hôi dỏ dọc xuống má . Dạo này cô thường xuyên mơ đi mơ lại một giấc mơ, nói đúng ra là một cơn ác mộng đã có từ lâu .
Có lẽ do cơn ác mộng đã đả kích mạnh tinh thần cô nên Lâm An không tài nào vào giấc một lần nữa . Đợi đến khi cô ổn định lại tinh thần thì thoáng nghe thấy tiếng súng vang lên . Lâm An còn tưởng mình nghe nhầm nhưng tiếng xả súng lại vang lên, cô có cảm giác chẳng lành, vội xuống giường . Trước khi ra khỏi phòng Lâm An còn kịp với lấy áo khoác choàng lên vai và khẩu súng bạc trong hộc tủ .
Vì tay phải vẫn đang bó bột nên Lâm An phải vừa cầm khẩu súng trong tay trái vừa vặn chốt mở cửa . Cô dè dặt đẩy cửa bước ra, đưa mắt quét một lượt xung quanh không gian tối om như mực .
Chợt toàn bộ đèn được bật lên khiến Lâm An bị chói mắt . Cô đưa tay che mắt đồng thời lùi ngược vào trong phòng . Phải đến khi nghe thấy giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3731848/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.