Lâm An ở lại đến khi bác sĩ băng bó xong cho Trần Tĩnh mới rời đi . Trước khi ra khỏi phòng cô còn nhìn cái mặt tiền bị băng bó chừa mỗi một mắt một mũi thêm một miệng thầm nghĩ : Để làm Chu Hi Nhiên hết giận anh ta đúng là không tiếc thân mình . Nhưng Trần Tĩnh dỗ được Hi Nhiên thì lại càng khó qua ải anh vợ . Đáng đời lắm .
Lâm An rời khỏi phòng dành cho khách ở tầng một liền dảo bước xuống hầm rượu tìm Chu Hi Thành
Vừa mở cửa đã thấy Chu Hi Thành tóc tai vuốt keo gọn gàng, áo sơ mi trắng chỉnh tề giữa bóng tối lờ mờ . Cô ngồi xuống ngay cạnh anh ta cất tiếng :
" Anh Chu uống nhiều rượu không tốt cho vết thương đầu "
Chu Hi Thành với ánh mắt phiền muộn nhìn tủ rượu nhàn nhạt đáp lời :
' Từ bao giờ em dâu quan tâm tôi thế ?"
Rồi anh ta uống cạn ly rượu trên tay . Tiếng ly thủy tinh đặt xuống mặt bàn thủy tinh vang vọng trong gian phòng . Chu Hi Thành rót đầy một ly rượu mới đẩy sang phía Lâm An nói :
' Tên đó sao rồi
Lâm An nhận lấy ly rượu . Một tay chống cằm, một tay lắc lắc làm chất lỏng vàng nâu sóng sánh trong ly thủy tinh . Cô nhàn nhạt đáp lại, còn không quên trêu chọc Chu Hi Thành
Không chết được . Sao, anh Chu sợ mang tội ngộ sát em rể à ? "
Chu Hi Thành nhướng mày cau có :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3730124/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.