Đến tối lúc Bạc Tử Sâm ra ngoài thì Lâm An tới phòng của Đoàn Ân
Thiết nghĩ Linda vẫn đang ở trong trị liệu cho Đoàn Ân nên cô không dám làm phiền, chỉ khẽ đẩy cửa hé mở một chút .
Ngay khi cánh cửa hé mở khoé môi Lâm ăn bất giác cong lên, ánh mắt lo lắng liền biến mất .
Linda quả nhiên là bác sĩ tâm lý giỏi . Mới hôm qua Đoàn Ân còn không nói một lời mà bây giờ đã mở lòng trò chuyện với Linda . Mặc dù ánh mắt vẫn vô hồn như thế nhưng ít nhất thì cô cũng mở lòng nói ra hết những đè nén trong lòng sau cái chết của Thập Thất .
Thấy Đoàn Ân đã khá hơn Lâm An cũng yên tâm phần nào quay về phòng .
Dọc hành lang về phòng Lâm An nhạy bén nhận ra cứ có ánh mắt dõi theo cô . Ở cửa phòng ngay cạnh thang máy có một người tay trái bó bột, một người ngồi xe lăn kế cửa sổ . Mặt mày tươi tắn còn có chút bặm trợn đáng sợ, cả ánh mắt theo dõi công khai thế kia thì giống bệnh nhân bình thường chỗ nào . Nhưng cô cũng không vạch trần mà cứ thế về phòng .
Vừa vào phòng đã thấy khay thức ăn trên bàn .
Lâm An giựt tờ giấy nhớ dán ngay cạnh lên .
" Anh bận chút việc . Em cứ ăn trước rồi ngủ đi nhé"
Rồi cô nhìn xuống khay cơm ngon miệng nhưng chỉ dán lại tờ giấy nhớ về vị trí cũ.
Lâm An mở máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3724355/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.