Sau bữa sáng, Lâm An một mình ngồi ở phòng khách một tay lướt điện thoại, một tay xoa xoa cổ nhỏ . Không biết do làm sao mà cô thường bị mỏi cổ .
Bạc Tử Sâm từ phòng bếp đi ra, trên tay anh là cốc sữa nóng còn vương chút khói . Anh đặt cốc sữa trên bàn, nhíu mày nhìn động tác xoa nắn không dừng hỏi:
"mỏi à ?"
Lâm An thôi lướt điện thoại, cô gật đầu đầu trả lời rồi dùng hai tay nâng cốc sữa lên uống .
Anh đợi Lâm An uống hết cốc sữa nóng mới lên tiếng :
' Sao lại bị đau ?"
" Em không biết
Lông mày anh nhíu lại, ánh mắt thoáng sự lo lắng . Anh lấy cốc sữa đã hết từ trên tay cô đặt lại lên bàn nói :
Anh bóp giúp em "
Lâm An mỉm cười khả ái . Cô ngoan ngoãn ngồi khoanh chân lên ghế hướng lưng về phía anh . Tay anh âm ấm, bàn tay to lớn nhẹ nhàng giúp cô xoa nắn cái cổ nhỏ . Lâm An nhắn hờ mắt, mặt đầy vẻ hưởng thụ .
Bạc Tử Sâm nhìn cô khẽ cười, anh sợ làm cô đau nên không dùng lực mấy, chỉ bóp nhẹ nhà
' thoải mái không ?"
" Ừm ."
" anh mạnh chút '
Cô chạm nhẹ lên mu bàn tay anh nói .
Chính vì câu nói của cô làm Tang Nghiêu, Chu Hi Thành và Viên Lãng mới càng chắc chắn suy đoán đen tối của bản thân .
Chu Hi Thành thấy im im, anh ta thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3650532/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.