Qua sáng hôm sau, mặt trời ló dạng chiếu tia nắng vàng ấm áp xuyên qua cửa sổ . Trong phòng ngủ với tông màu xám trắng, Lâm An trên giường khế cựa quậy . Hàng lông mi dài đến láy cong vút động đậy bởi ánh sáng hắt từ cửa sổ . Lâm An nâng mi mắt dậy, hôm nay thấy ngủ dậy đặc biệt sảng khoái . Cô không nhớ hôm qua mình về phòng lúc nào, đoán chắc là anh đưa cô về phòng . Lâm An cảm giác sau lưng có hơi ấm rắn chắc lại mềm mềm liền quay đầu lại . Đập vào mắt cô là khuôn ngực màu mật rắn chắc, nhìn lên trên một chút là xương quai xanh và yết hầu mê người, lên một chút nữa là khuôn mặt góc cạnh đang say giấc . Tóc anh rũ trước trán, mày kiếm thả lỏng, đôi mắt sắc lạnh nhắm nghiền, tiếng thở đều đặn . Anh để Lâm An gối đầu lên tay trái còn tay phải đặt hờ trên eo ôm cô vào lòng từ sau lưng.
Lâm An nhìn Bạc Tử Sâm bỗng có cảm giác yên bình đến lạ . Trước đây cô luôn ngủ không sâu, chỉ sợ bản thân khi ngủ thả lỏng cảnh giác sẽ bị giết chết bất cứ khi nào . Vậy nên trên hộc tủ cô luôn để sẵn một khẩu súng đầy đạn . Nhưng khi nằm trong vòng tay anh, cảm nhận hơi ấm từ vòng tay rắn chắc của anh, lòng cô thấy an tâm vô cùng . Lâm An đưa tay khắc họa khuôn mặt anh đang ngủ . Người gì đâu đến ngủ cũng đẹp .Chợt anh cất tiếng làm Lâm An hơi khựng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3645600/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.