Từ Chiết Giang về Thượng Hải cũng mất kha khá thời gian , giờ đã là rạng sáng . Lâm An ngồi trên ghế đưa tay day day trán , mặt lộ vẻ mệt mỏi , dưới mắt cũng xuất hiện vệt đen mờ mờ . Cô dựa đầu vào ghế , nhắm mắt muốn nghỉ ngơi một lúc rồi mới xuất phát tới Bắc Kinh thì tiếng cửa bị đạp văng làm cô giật mình , vội ngửa đầu dậy .
Trần Tĩnh hung hăng đạp văng cửa , chân còn đang giơ lên , mắt đảo quanh phòng tìm kiếm . Đến khi nhìn thấy bóng hình nhỏ bé đang cau mày ngơ mặt nhìn ra cửa thì anh ta mới hạ chân xuống . Anh ta bực bội ném điếu thuốc trên miệng xuống đất giẫm bẹp , vừa đi vào vừa càu nhàu :
" sao cô không nghe máy ?"
Không phải Trần Tĩnh lo cho cô mà là vì Nhiên Nhiên yêu dấu của anh ta không liên lạc được với cô , sợ cô gặp chuyện nên bảo anh ta ghé qua xác nhận chút . Mặc dù cô vẫn thường thế nhưng vợ nói thì phải nghe , anh ta đành mò đến . Ai ngờ vừa ra khỏi thang máy đã thấy vệ sĩ ngã gục trước cửa , tưởng cô gặp chuyện mới vội xông vào . Chứ anh ta hơi đâu mà lo cho cô , anh ta không ưa cô là đằng khác .
Lâm An nhìn Trần Tĩnh đang đi vào mà không khỏi tức giận . Đến giờ tim cô vẫn còn đập " bình bịch " đây . Chắc không kịp đợi Trương Mẫn Lan ra tay cô đã chết vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3624264/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.