Trần Tĩnh rời đi chỉ còn lại mình Lâm An trong phòng . Cô mở chai vang đỏ ra , mùi hương thanh tao liền xộc lên mũi , cuốn hút vô cùng . Dù Lâm An không phải người sành về rượu nhưng nhìn qua vỏ ngoài có phần cũ kĩ và hương thơm ngọt ngào toả ra ngay khi mở nắp cũng đủ biết là rượu ngon .
Lâm An nâng ly rượu lên , khẽ lắc nhẹ . Từng giọt rượu đỏ thẫm sóng sánh trong chiếc ly thủy tinh sang trọng , đẳng cấp tiêu tiền là đây .
Cô nhàn nhã ăn bánh uống rượu , thỉnh thoảng còn liếc điện thoại trên bàn như bạn gái đang đợi bạn trai nhắn tin .
Lâm An ăn nửa chiếc bánh ngọt đã thấy hơi no , cô buông dĩa xuống , lấy khăn lau miệng thì điện thoại trên bàn bỗng sáng màn hình . Nổi bật lên là dòng thông báo [ Bạn có tin nhắn mới từ Bạc Tử Sâm ] . Cô với lấy điện thoại mở màn hình :
Lâm An : Cảm ơn ngài Bạc đã chiêu đãi + emoji mặt cười
Bạc Tử Sâm : ừ
Anh kiệm lời như vàng , trả lời vô cùng ngắn gọn xúc tích .
Bạc Tử Sâm vốn không phải người nhiều lời , hơn nữa ở anh luôn toát sự lạnh lùng khó gần nên Lâm An cũng chẳng mấy bất ngờ với câu trả lời như chặn họng đối phương của anh .
Hai ngón tay mảnh khảnh lướt trên màn hình , nhanh chóng nhắn lại
Lâm An : Tôi muốn mời ngài bữa cơm xem như đáp lễ ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3624260/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.