Thang máy từ từ đóng lại , khi còn một khoảng trống nhỏ thì bỗng một bàn tay nhanh chóng chặn lại ở giữa . Cánh cửa thang máy từ từ mở ra , bên ngoài là Trần Tĩnh mặc sơ mi đen với quần tây đang kẹp điếu thuốc bên miệng . Anh ta vừa ngẩng nhìn thấy Lâm An đứng bên trong , lông mày liền sắc cau lại , giọng không mấy vui vẻ
" cô có vấn đề về đọc và hiểu à ?"
Anh ta viết là một tỷ mà nhỏ này đọc thế nào mà thành một tệ . Đầu não của tổ chức từ khi nào mà chiêu mộ cả học sinh chưa tốt nghiệp tiểu học vậy ? Càng nghĩ Trần Tĩnh càng bực mình , anh ta còn định nói tiếp thì cửa thang máy lại từ từ đóng lại .
Lâm An chẳng buồn nghe tên điên lải nhải nên dứt khoát ấn nút đóng thang máy . Không vào mà còn chặn thang máy , đúng là thần kinh có vấn đề .
Chu Hi Thành đứng phía sau quan sát , thầm có phán đoán riêng . Anh ta còn đang định lên tiếng thăm dò Lâm An thì Bạc Tử Sâm đã lên tiếng trước .Giọng anh trầm thấp còn có chút lạ lùng và xa cách
" quen à ?"
Lâm An liếc nhìn hình ảnh anh phản chiếu trên thang máy , nói thật :
" không quen "
" Vậy sao ? Tôi thì lại thấy em gái và Trần thiếu gia có chút mập mờ . Thật sự không phải là đôi uyên ương giận dỗi nhau đấy chứ ?"
Chu Hi Thành tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3624258/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.