Sáng sớm hôm sau , tại phòng gia chủ Lâm gia
" sao cơ ?"
Tiếng quát lớn vang vọng trong phòng làm mấy nữ hầu đang dọn dẹp cũng giật mình , động tác lau sàn cũng khựng lại . Trương Mẫn Lan - phu nhân gia chủ ngay lập tức ý thức được mình hơi lớn tiếng liền ra hiệu cho người hầu lui ra .
Sau khi trong phòng chỉ còn lại một mình , Lâm phu nhân mới tiếp tục cuộc điện thoại . Bà ta lấy lại bình tĩnh , đanh giọng hỏi :
" Nó về từ bao giờ ?"
" Tối qua có người nhìn thấy cô Lâm ra vào CLB Tân Vinh "
Người ở đầu dây bên kia báo lại , thấy Trương Mẫn Lan im lặng , ông ta dè dặt nói thêm :
" Thưa bà , Có cần cho người xử lí .. "
Chưa kịp đợi ông ta nói xong , bà ta đã ngắt lời , nói lại một câu rồi cúp máy .
" Không cần , cử người theo dõi cô ta , cô ta có bất cứ hành động nào cũng phải báo lại tôi "
Cuộc điện thoại kết thúc .Trương Mẫn Lan siết chặt điện thoại trong tay . Đáng lẽ ra bà ta đã xử lí cái gai này lâu rồi nhưng vẫn chưa tìm được " thứ đó " , không thể diệt khẩu được .
Chỉ cần nghĩ đến việc khuôn mặt cô y hệt như gương mặt đầy máu luôn ám ảnh bà ta trong giấc mơ suốt bao năm qua đã khiến phu nhân đây hốt hoảng , lo sợ .
Một con nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3624251/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.