Cố Du Lâm vừa dứt lời thì Hạ Chi mặc bộ váy dài màu xanh biếc xuất hiện trước mặt mọi người, cô đã tháo kính xuống, tóc được xõa ra, cô giống như một tiên nữ hạ phạm động lòng người.
Chiếc váy dài này giống như được thiết kế riêng cho cô vậy, thiết kế kiểu trễ vai hình lá sen và màu xanh biếc rất kén người, nhưng lại hoàn toàn hợp với làn da trắng nõn của cô khiến cô càng thêm rạng rỡ.
Các bạn học cũng không dám tin vào mắt mình, đây là Hạ Chi sao? Không thể nào?
Đôi mắt màu đen sáng ngời giống như ngọc lưu ly, cặp kính đã che mất nhan sắc thật sự của cô khiến cô trở nên quê mùa hơn. Nhưng hiện tại cô như được sống lại.
Ngay cả Triệu Hi Mạn và Hoàng Vi cũng phải lau bơ trên mặt mình vì bọn họ tưởng mình xuất hiện ảo giác.
Cái con nhỏ quê mùa nghèo nàn kia sao lớn lên có thể xinh đẹp như vậy chứ? Tại sao lại có khí chất ưu nhã như vậy?
Đồng tử Giang Ngự co chặt, anh nhìn cô gái trước mặt với ánh mắt phức tạp.
Anh đã sớm biết cô rất xinh đẹp, nhưng lại không biết cô sẽ xinh đẹp tới mức khiến người khác không thể rời mắt như thế này.
Khi đó anh còn cười nhạo Lâm Khê Ngôn, còn nói cậu ta không có chút tiền đồ nào, nói cậu ta chưa từng thấy qua phụ nữ. Nhưng hiện tại cuối cùng anh cũng hiểu được ý của cậu ta.
Quả thật là chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-long-anh/3090500/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.