***
Chương 72: Gửi người thân yêu của tôi
Nửa đêm trời đổ tuyết, đến hừng đông tuyết đã chất thành một tầng dày. Nghe thấy dưới lầu có tiếng quét tuyết sột soạt, Phó Vinh Khanh trở mình. Trong cơn mơ màng hắn nhớ ra gì đó rồi vén chăn xuống giường, vừa mở cửa ra đã thấy cha mẹ hắn đứng trước cửa, không biết đã đứng bao lâu rồi.
"Khanh Nhi, có phải đói bụng rồi không?" Trong mắt Bạch Tri Thu hiện lên từng tia máu đỏ, rõ ràng là đã khóc. Đêm qua bà đón người từ lầu Phù Dung về, đứa con trai trước nay kiên cường của bà khóc lóc thảm thiết, người làm mẹ như bà cũng đau lòng không thôi.
"Cha, mẹ." Phó Vinh Khanh say rượu, toàn thân cảm thấy khó chịu nhưng lại sợ hai người lo lắng cho mình, đành phải gật đầu đi rửa mặt rồi xuống lầu ăn bừa gì đó.
Đã quá giờ trưa, trên bàn là cháo và mấy thứ tốt cho dạ dày, có lẽ là được nấu từ sáng sớm: "Con không sao mà, chỉ là uống hơi nhiều thôi, hai người cứ làm việc của mình đi."
"Cha mẹ rảnh mà."
Bạch Tri Thu bị câu nói này của hắn làm cho muốn khóc. Đêm qua con trai út ôm bà, khóc nói mình rất khổ sở, nói xin lỗi cha mẹ. Hắn nói mấy lần ra biển hắn đã có ý nghĩ nhảy xuống, hắn cảm thấy suy nghĩ này của mình rất có lỗi với cha mẹ.
Thật khiến người ta lo lắng mà.
Phó Hãn Lâm lặng lẽ đưa tay an ủi vợ, đẩy thức ăn trên bàn sang: "Con ăn nhiều chút, cháo này là mẹ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045661/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.