***
Chương 70: Thương Vân Tú vẫn lắc đầu từ chối
Tứ Lâm Công quán.
Hôm qua ông cụ Tiền - Tiền Thế Nguyên không về nhà, sáng nay ông ấy vội vàng chạy vào trong sân, suýt nữa thì vấp ngã trên con đường được lát đá xanh. Bạn tốt Trần Lương của ông ấy vào sân sau một bước, tiến lên đỡ ông ấy: "Ông đi chậm một chút."
Trần Lương là bạn tốt cùng làm trong đồn cảnh sát và đã về hưu của Tiền Thế Nguyên. Dù đã có tuổi nhưng động tác không thua gì người trẻ tuổi, ông nắm cánh tay rồi đỡ Tiền Thế Nguyên đứng vững: "Nói là có hai vết thương bị đạn bắn, đến là phẫu thuật ngay, chậm chút nữa là người cũng mất mạng luôn."
"Lão Trần, ông đừng đi theo tôi nữa, ông đến bệnh viện trông chừng đi, đừng để người khác biết thân phận của y. Y giết Colin, bây giờ có người đang tìm y..." Tiền Thế Nguyên nín thở, bàn tay giấu trong tay áo mất khống chế run rẩy.
Suýt nữa ông ấy đã quên mất mình vào sân này làm gì, hít một hơi cố giả vờ bình tĩnh nói: "Ông cũng biết Thương Vân Tú, vụ án của cha mẹ y là do chúng ta bất cẩn gây ra. Mặc kệ là giành giật cái mạng này từ trong tay ai nhưng nhất định phải cứu được y."
"Đương nhiên tôi hiểu, vậy ông..." Trần Lương không mấy yên tâm về ông ấy.
"Tôi không sao, ông đi đi, tôi báo cho Quân Hồng rồi đến bến tàu một chuyến." Nhắc đến chuyện này giọng Tiền Thế Nguyên lại run lên, quay người ra khỏi sân.
Người trong nhà đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045659/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.