***
Chương 37: Em muốn tôi làm sao? Bộ vest chỉnh tề Thượng Vân Tú mặc tối qua đã giặt và vẫn chưa khô, không biết Phó Vinh Khanh tìm đâu ra một bộ vest tương tự, kích thước vừa in đến mặc vào giúp y. Hắn không thật lòng muốn mặc lắm nên vừa mặc vừa s* s**ng khắp nơi, nghe y nói chỗ bị cọ xát nhói đau thì lại cởi ra, há miệng ngậm nơi màu hồng kia vào.
“Ưm… Sao anh lại cắn em nữa rồi?” Năm ngón tay của Thương Vân Tú luồn vào mái tóc đen của hắn, nắm lại nhưng không siết chặt. Y rụt người lại, đau đến nhíu mày: “Phó Vinh Khanh, đừng cắn chỗ đó.”
Phó Vinh Khanh l**m một cái rồi ngẩng đầu lên: “Dù sao cũng rách rồi, tôi băng nó lại rồi mặc quần áo cho em nhé.”
Nghe vậy Thương Vân Tú cúi đầu nhìn thoáng qua, nơi kia sưng to lên, hai khối màu hồng nhạt nhô lên rõ ràng làm y càng nhìn càng thấy xấu hổ.
Phó Vinh Khanh lấy hòm thuốc tới, tuột áo sơ mi của y tới tận khuỷu tay, Thương Vân Tú không giãy giụa và chỉ nghiêng đầu nhìn sang nơi khác, Y nói: “Nhân lúc còn sớm, em muốn về Tường Nhạc Hối.”
“Bây giờ?”
“Ừm.”
Phó Vinh Khanh gấp miếng gạc thành hình vuông, bôi thuốc lên vết thương, sau đó cẩn thận dùng băng y tế cố định lại. Trong lúc đó hắn còn ngẩng đầu lên nhìn Tú Tú một lúc: "Tôi muốn về Tam Cảnh viên một chuyến, muốn đưa em cùng đi.”
"Không đi.” Thương Vân Tú từ chối không chút do dự. Y chống một tay lên gối dựa, cái gối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045626/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.