***
Chương 28: Tôi không thể sống thiếu em
Phòng bệnh không có cửa sổ còn bị đóng chặt cửa chính, Thương Vân Tú cảm thấy không thở nổi, y nằm bẹp trên giường bệnh để mặc Phó Vinh Khanh ôm mình.
Nhị gia dặn người khác đi lấy quần áo mang tới cho y thay xong rồi dẫn xuống lầu.
"Em phải nằm viện ít nhất một tuần.” Phó Vinh Khanh như ôm lấy thứ bánh trái thơm ngon nào đó, yêu thích không buông tay, một tay xoa vành tay y, tay kia không chịu yên cũng sờ mặt sờ eo y.
Một mặt là da mặt hắn dày, mặt khác là hắn không nhịn nổi, bảo bối đang ở ngay trước mắt, quần cũng không mặc, có thể nhịn được hoặc là do chỗ nào đó không cứng nổi, hoặc là thương người ta. Nhị gia muốn trở thành vế sau nên động tác cũng khá trung thực.
Trong vòng mấy phút Phó Vinh Khanh đã dụ dỗ Thương Vân Tú ba lần, bảo y chạm vào mình, Thương Vân Tú thì đỏ bừng mặt không chịu. Nhị gia có cách của mình, hắn nắm lấy tay y, tay nắm tay cùng tuốt.
Trên chăn hắn lại bày ra vẻ nghiêm túc hỏi: "Sau khi rời khỏi Tường Nhạc Hối em có chỗ ở chưa?”
"Có rồi.”
“Ngõ Tứ Long à?” Phó Vinh Khanh nghe tới chỗ đó là tỏ ý ghét bỏ rõ ràng, không chờ y trả lời đã thẳng thắn cản ngay: "Không cho phép em ở ngõ Tứ Long, không có chỗ ở thì ở với tôi, tôi chăm sóc em.”
Thương Vân Tú nâng cằm lên, nét mặt lạnh nhạt, bàn tay khẽ bóp thứ kia của hắn một cái rồi rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045617/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.