Rất nhanh đã đến sáng chủ nhật hôm ấy, phải mất hơn canh giờ đồng hồ để chuẩn bị. Đây là một buổi gặp mặt thì phải tạo cho đối phương có ấn tượng tốt với mình.
Thẩm Nguyệt Dao khoác cho mình một chiếc áo sơ mi trắng thắt trên ngực một chiếc nơ xinh, kèm theo chiếc váy jean ngắn hơn đầu gối một chút, trông rất xinh xắn. Đôi tay thon trắng đưa ra sau đầu, túm gọn hết cả tóc và cột cao lên, khẽ đeo thêm chiếc kẹp nhỏ.
Trông Thẩm Nguyệt Dao bây giờ giống như sinh viên đại học năm nhất, mặc dù cô đã tốt nghiệp hơn hai năm rồi. Outfit này thật nhẹ nhàng, thật xinh xắn, thật thuần khiết như nữ sinh.
Mặc lên người bộ đồ này ai có thể nghĩ được cô là tiểu thư nhà họ Thẩm cơ chứ.
Thẩm Nguyệt Dao hít một hơi thật sâu, từ tốn bước nhẹ ngàng rời khỏi căn phòng mình. Ra đến cửa chính rộng lớn, cô nhìn xung quanh không thấy bóng dáng của cha mẹ, cô liền gọi vệ sĩ hỏi:
- Cha mẹ tôi đâu rồi?
- Dạ lão gia và Thẩm phu nhân đã đến công ty từ sớm rồi ạ.
Cô đảo mắt một vòng, trầm ngâm một lúc rồi cũng cất bước đi.
- Tiểu thư, tôi đưa cô đi.
- Không cần đâu tôi tự đón xe buýt. Tôi muốn trải nghiệm cuộc sống của người bình thường thế nào.
Chàng vệ sĩ kia không nói nên lời, thật bối rối cho cô chủ nhỏ của mình, cuộc sống giàu sang phú quý lại không thích, lại đi trải nghiệm cuộc sống thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-chiem-huu-cuong-nhiet/2938177/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.